Khóe miệng Thủy An Lạc giật giật, ai hỏi anh đây có phải câu hỏi hay hay không đâu?
Cô chỉ muốn biết đáp án của câu hỏi này mà thôi!
“Trước khi đặt ra câu hỏi, em nên nghĩ đến một vấn đề khác. Triệu Dương Dương ở bên cạnh Sư Hạ Dương lâu như vậy, cô ấy lại chưa từng nhắc đến Triệu Phi Phi, chúng ta có thể coi là cô ấy muốn dứt bỏ mối quan hệ với Triệu Phi Phi, vậy thì chuyện Triệu Uyển Uyển thì sao?” Sở Ninh Dực hiếm khi ôn hòa hướng dẫn vợ mình tư duy một chuyện gì đó.
Thủy An Lạc chớp mắt, Sở Ninh Dực ra hiệu cho cô nói.
Thủy An Lạc tiếp tục chớp mắt, Sở Ninh Dực nhìn ra phía ngoài.
“Anh nói cho em biết không được à?” Thủy An Lạc tỏ ra chán ghét. Cô không muốn động não đấy, làm sao hả?
Sở Ninh Dực quay lại nhìn dáng vẻ tức giận của vợ mình, búng lên trán cô một cái, “Em còn có thể lười hơn nữa được không?”
Thủy An Lạc lắc đầu như một con lật đật, lại rúc vào lòng Sở Ninh Dực, dùng dáng vẻ “Em có lý” nhìn Sở Ninh Dực: “Lúc trước là ai dõng dạc tuyên bố, người nào đó phụ trách tâm cơ, em phụ trách não tàn hả?”
Sở Ninh Dực: “...”
Sở Ninh Dực cúi đầu nhìn người phụ nữ đang tựa vào lòng mình, nhất thời lại không biết nói gì.
Thủy An Lạc nhìn người đàn ông bị mình phản bác đến không còn lời nào để nói, tâm trạng tốt vô cùng.
“Vậy là Triệu Dương Dương đang cố gắng che giấu quá khứ của mình. Tất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890465/chuong-2133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.