Bởi vì Long Man Ngân mang thai cho nên đến chín giờ liền đi nghỉ ngơi. Thủy An Lạc chống gậy đi ra ngoài tìm ba đứa nhỏ.
Lúc cô xuống lầu không nhìn thấy Sở Ninh Dực và Lạc Vân đâu nữa cả, chắc là họ đã vào phòng làm việc nói chuyện rồi.
Thủy An Lạc nghĩ đây mới thực sự là vua đối đầu với vua, cô sẽ không chĩa mũi vào để rồi tự ngược đãi trí thông minh của mình đâu.
Tòa lâu đài vào ban đêm vô cũng xinh đẹp. Nghe nói là hệ thống đèn đóm trong lâu đài do đích thân Lạc Vân thiết kế, sử dụng màu sắc và hoa văn mà Long Man Ngân thích nhất.
Phía hai bên là hai tòa lâu đài nhỏ, đó là nơi ở của người hầu trong lâu đài.
Đằng sau lâu đài là một nông trang rất lớn, bên trong trồng rất nhiều các loại nông sản cùng trái cây.
Đất trống trước cửa lâu đài là do Lạc Vân mở ra, ở đó một khu vui chơi nho nhỏ đang được xây dở, hẳn là dành cho cậu con trai sắp ra đời của ông.
Thủy An Lạc thầm nghĩ, đây mới là tổng tài bá đạo ngầu quên sầu, Sở tổng có hơi bị lép vế.
Nhưng mà nếu Sở Ninh Dực muốn làm như thế này ở thành phố A thì chắc ban thanh tra kỷ luật cũng phải dành nửa phút để cảnh cáo anh, đừng xa hoa như vậy.
“Tiểu thư.” Người hầu đi theo sau lưng cô, nhắc cô không thể tiếp tục tiến về phía trước, ở đó là khu thi công khu trò chơi cho nên rất nguy hiểm.
Thủy An Lạc dừng bước. Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890448/chuong-2116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.