“Anh, em muốn tìm mẹ.” Bánh Bao Đậu khóc thút thít.
Tiểu Bảo Bối ôm lấy thân thể bé nhỏ của cô bé. Bánh Bao Rau cầm lấy một tay của em, tay còn lại nắm tay Tiểu Bất Điểm.
“Đừng sợ, có anh ở đây mà.” Tiểu Bảo Bối nói rồi, tay còn lại vẫn nắm lấy tay của Tiểu Miên Miên.
***
Còn người ở phía bên kia bờ đại dương, sau khi nhìn thấy cảnh tượng trong video liền đứng bật dậy.
Đó là một hình ảnh mơ hồ, nhưng có thể nhìn ra được cả tầng hai mươi hai đã bị tia tử ngoại bao bây, trông thì như đèn màu, nhưng uy lực lớn đến đâu, tới giờ hắn vẫn không biết được.
“Đó là...” Người bên cạnh khiếp sợ thốt lên.
“Sở Ninh Dực trong truyền thuyết là người có sở trường về việc lợi dụng tia laser để giết người, không ngờ hắn lại có thể vận dụng tia tử ngoại vào cả một tầng như thế.” Người đàn ông kia trầm giọng nói.
“Giờ tôi sẽ liên lạc với Cố Minh Hạo.”
“Không kịp nữa rồi.” Người đàn ông kia đè tay xuống bàn, “Không còn kịp nữa rồi.”
Từ khoảnh khắc Cố Minh Hạo rời khỏi nhà thì kế hoạch này đã được xác định là thất bại rồi. Cố Minh Hạo ở dưới nhà của Sở Ninh Dực lâu như vậy, cũng không phát hiện ra vũ khí chí mạng này, đây không phải là súng, không phải là thuốc nổ, mà là một cái lưới giết người.
Nhưng, kể cả Cố Minh Hạo có ở đó đi chăng nữa thì cũng có thể thế nào được chứ?
“Sở Ninh Dực? Rốt cuộc thì Sở Ninh Dực có ở trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890427/chuong-2095.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.