Phong Phong ngồi xuống đối diện rồi mới nói: “Chẳng sao cả, tôi hỏi thế thôi.”
Thủy An Lạc cầm gối ôm ném qua, bị Phong Phong vươn tay bắt được.
“Ha ha, cô cũng có khuynh hướng bạo lực phết nhỉ?” Phong Phong cười mắng một câu.
“Tôi đập chết anh đấy.” Thủy An Lạc nói, tiếp tục ném một chiếc gối ôm nữa qua, “Ngay cả một người cũng không cứu được, cần anh làm quái gì?”
“Đến ông già nhà tôi còn không dám hành động khinh suất, tôi làm sao dám?” Phong Phong đương nhiên nói.
“Tôi nhổ vào, không phải anh còn dám đấu với ba mình à?” Thủy An Lạc cười lạnh một tiếng, với lấy điều khiển từ xa đổi sang kênh khác, xem tin tức về anh ta cũng thấy phiền.
Phong Phong không để ý đến tiếng hừ lạnh của cô, “Con người chú Hạng kia thế nào?”
“Sư phụ tôi rất tốt, hỏi cái này làm gì?” Thủy An Lạc nói, không thèm nhìn anh ta lấy một cái.
Phong Phong dựa trên ghế, ngón tay phải nhẹ nhàng gõ lên cánh tay trái. Anh không hề quen biết cái người được gọi là chú Hạng này, nhưng ông ta lại là một trong những bác sĩ xuất hiện bên cạnh Sở Ninh Dực.
“Hỏi qua thôi, thử thống kê lại những bác sĩ xung quanh chồng cô, nói không chừng một trong số đó chính là BOSS.” Phong Phong nhướng mày, liếc mắt nhìn tivi, toàn là những tin tức nhàm chán.
Thủy An Lạc hơi chớp mắt, sửng sốt một lúc rồi nói: “Tôi cũng là bác sĩ mà.”
Phong Phong: “...”
Biểu cảm của Phong Phong thoáng sững lại một chút, sau đó đứng dậy, “Bỏ đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890418/chuong-2086.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.