Phong Phong đánh răng xong bắt đầu rửa mặt.
George vẫn đang nói nói ở đầu bên kia.
Phong Phong làm như không nghe thấy.
Anh tắm qua một cái rồi mới nói: “Hôm nay ông đây phải đi nịnh hót ba mẹ vợ, đừng có gây phiền thêm nữa, để cái mặt ba mươi mấy tuổi của ông đây đóng vai một thằng oắt mười mấy hai mươi thổi, anh gớm mặt ghê, không đi!” Nói xong, Phong Phong liền dập luôn điện thoại.
Phong Phong quay lại giường, bế cô gái đang ngủ xụi lơ trên giường dậy, “Dậy mau, một lát nữa phải đi rồi.”
“Đừng ồn, em buồn ngủ.” Kiều Nhã Nguyễn đẩy anh ra, quay người ngủ tiếp.
Phong Phong: “...”
Rõ ràng là về nhà ba mẹ vợ, thế mà anh còn hồi hộp, căng thẳng hơn cả vợ anh nữa.
“Mẹ em thích ăn món gì, còn cả ba em nữa, anh định trưa nay sẽ xuống bếp bộc lộ tay nghề, ít nhât cũng khiến ba mẹ em biết anh không khiến hai mẹ con em chết đói được.” Phong Phong nghiêm túc nói.
“Tùy anh.” Kiều Nhã Nguyễn tóm lấy gối, bịt luôn đầu mình lại.
“Chuyện này không thể tùy tiện được, lúc tới chúng ta mang thức ăn qua đó luôn đi, mẹ em vừa nhìn chắc...”
“Chắc phát điên luôn đấy.” Kiều Nhã Nguyễn ngồi bật dậy, “Anh có thấy con rể nhà nào ngày đầu tới nhà ba mẹ vợ mà một tay xách gà một tay xách vịt chưa hả?”
“Anh bế một bé con mập mạp trong lòng này.” Phong Phong lén nhìn cô.
Kiều Nhã Nguyễn lại nằm xuống, “Chẳng trách anh lại bị đuổi ra ngoài, đáng đời.”
“Lần trước anh tới không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890401/chuong-2069.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.