Sở Ninh Dực nói xong lại xóa Laurence đi, điền vào bên trong vòng căn cứ.
“Ông ta là một trong số những nhà nghiên cứu.” Sở Ninh Dực nói, đặt chiếc bút trong tay xuống.
An Phong Dương có một giây khiếp sợ, là thực sự khiếp sợ, khiếp sợ với sơ đồ quan hệ càng ngày càng hỗn loạn, rồi lại càng ngày càng rõ ràng này.
Trong sơ đồ này, James đã bị xóa sổ, nhưng còn rất nhiều kẻ vẫn tồn tại.
“Bạch Dạ Hàn thì sao? Chắc cậu ta cũng đã tham gia vào rồi chứ?” Hai tay An Phong Dương nắm chặt, mạng lưới này quá lớn, lớn đến độ bất cứ kẻ nào cũng có thể là một thành viên trong đó.
Nhưng Bạch Dạ Hàn đã từng là anh em của bọn họ.
Tay Sở Ninh Dực hơi khựng lại một chút, nhanh chóng đóng nắp bút lại, một lúc sau mới lên tiếng: “Từng không phải, nhưng chắc giờ thì phải rồi.”
An Phong Dương nhắm mắt, hít thở sâu rồi mới mở mắt ra.
“Nói cách khác, bây giờ chúng ta nhất định phải tìm được thím Vu, bảo vệ bà ấy.” An Phong Dương trầm giọng nói.
Sở Ninh Dực vẫn nhìn sơ đồ, nhìn những mũi tên và những cái tên phức tạp bên trên.
Sở Ninh Dực là một quái nhân, đây là điều tất cả mọi người đều biết. Nghiêm túc mà nói, anh cũng là một kẻ biến thái, một kẻ tâm thần. Chỉ có điều, anh có Thủy An Lạc, thiên tài và kẻ điên, vĩnh viễn chỉ cách nhau một bức tường, mà Thủy An Lạc chính là bức tường của anh.
Sở Ninh Dực vươn tay xoa cằm, suy nghĩ một lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890383/chuong-2051.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.