Xem ra, lần này khỏe lại rồi, anh sẽ phải đích thân đến nhà ba vợ, quỳ xuống nói xin lỗi mới được.
Sở Ninh Dực ngủ một ngày một đêm, lúc này tinh thần rất tỉnh táo, nhìn người con gái đang ngủ say trong lòng, một lát sau anh mới cẩn thận đứng dậy, thay quần áo rồi mở cửa đi ra ngoài.
Gió ngoài hành lang se se lạnh, Sở Ninh Dực túm chặt áo, nhanh chóng bước đi.
Khoảng chừng nửa tiếng sau, Sở Ninh Dực mới trở về. Khi bước vào phòng, anh treo chiếc áo đã đọng đầy bông tuyết lên cửa, sau đó vào phòng tắm bưng ra một chậu nước ấm, ngồi xuống giường bôi thuốc cho Thủy An Lạc.
Thân thể Thủy An Lạc run lên một cái, hơi hé mắt, thấy Sở Ninh Dực, tâm trí còn chưa khôi phục lại đã mơ màng thiếp đi, chỉ có hàng lông mày là nhíu chặt, chờ đến khi Sở Ninh Dực bôi thuốc xong, chân mày cô mới nhẹ nhàng thả lỏng.
Xử lý xong tất cả, Sở Ninh Dực bưng chậu nước về phòng tắm sau đó mới lên giường ôm lấy cô vào lòng.
Sáng hôm sau, Thủy An Lạc vừa tỉnh dậy liền bắt gặp ánh mắt sáng rực của Sở Ninh Dực. Cô hơi cựa mình, những chỗ vốn nóng rát lúc này đã có chút mát mẻ. Trong lúc mơ màng cô nhớ đến chuyện tối qua, cặp mắt tròn to đảo quanh, quả nhiên được người khác phục vụ vẫn tốt hơn.
“Sau này anh còn dám đối xử với em như vậy, em sẽ xắt anh ra làm tiêu bản.” Thủy An Lạc hung dữ nói.
Sở Ninh Dực hơi nhướng mày, “Như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890338/chuong-2006.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.