Thủy An Lạc buộc gọn tóc của mình lại rồi hơi cúi đầu, nghiêm túc phán đoán vị trí huyệt vị.
“Em nói này, anh đừng có lộn xộn nha, nhỡ em đâm nhầm chỗ là đau lắm đấy!” Thủy An Lạc nhỏ giọng nói.
Trong phòng bệnh yên lặng, thanh âm của cô cũng rất nhỏ, còn có ánh mắt thâm thúy của Sở Ninh Dực.
“Sao em biết? Anh cũng đâu có cảm giác được.” Sở Ninh Dực cố ý nói.
Thủy An Lạc khựng lại một chút, ánh mắt của Sở Ninh Dực cũng đang nhìn vào hai chân. Tuy rằng chân không có cảm giác gì, cũng không biết có phải do khẩn trương hay không nhưng anh thấy được bàn tay của Thủy An Lạc hơi dừng một chút.
“Đương nhiên là em biết rồi! Em đã nghiên cứu vị trí của các huyệt đạo kỹ đến không thể kỹ hơn đó, đâm sai huyệt thì đau đến thấu trời luôn!” Thủy An Lạc cười híp mắt nói: “Ui chao, anh đừng có nói chuyện với em, em còn phải tính thời gian đó, em căng thẳng quá!”
Sở Ninh Dực không lên tiếng mà nhìn chằm chằm gương mặt nghiêng đầy nghiêm túc của cô. Anh nhìn từng cây kim đâm vào da thịt mình nhưng anh vẫn hoàn toàn không cảm nhận được chút cảm giác nào.
Thời gian châm cứu cũng không lâu, đoán chừng là mất khoảng một giờ là xong, Thủy An Lạc thu châm rồi cẩn thận nhìn đôi chân thon dài, trắng nõn của anh: “Không sưng đỏ, may quá may quá em không đâm sai chỗ.” Thủy An Lạc mạnh mẽ thở phào một hơi rồi vỗ một phát lên chân của anh: “Có phải đàn ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890328/chuong-1996.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.