“Ngu xuẩn.” Cố Minh Hạo đột nhiên quở mắng.
Đầu bên kia máy tính chợt yên tĩnh lại.
Ánh mắt của Cố Minh Hạo càng trở nên thâm trầm hơn.
“Các người phải nhớ kỹ, mấy người này đều không dễ chọc. Cho dù bọn họ làm gì, tất cả các người đều phải dùng toàn bộ tinh thần để ứng phó.” Cố Minh Hạo trầm giọng nói.
Trước khi sinh nhật của Sở Ninh Dực diễn ra, bên phía bọn họ tuyệt đối không thể xuất hiện chút sơ hở nào.
Ánh mắt Cố Minh Hạo hiện lên vài tia sắc bén. Hắn chưa giao thủ chính diện với Sở Ninh Dực bao giờ, nhưng lại nhìn thấy vô số người bại trong tay Sở Ninh Dực. Anh có thể lặng lẽ khiến cho đối phương không ngóc đầu lên được.
Cho nên, bây giờ Sở Ninh Dực nhìn thì bình tĩnh, có thể đã sớm dậy sóng ở chỗ mà bọn họ không nhìn thấy được.
Sau bữa tối, ba đứa nhóc chơi một lúc liền tự động đi ngủ. Thủy An Lạc đi tắm cho hai đứa nhỏ. Bánh Bao Rau từ chối tắm cùng với em gái.
Thủy An Lạc nhíu mày: “Sao thế?”
Bánh Bao Rau từ từ liếc về phía em gái: “Con là con trai.”
Thủy An Lạc: “...”
Thủy An Lạc mỗi tay xách một đứa lên lầu, ranh con tí tuổi đầu, còn rõ lắm chuyện.
Sở Ninh Dực hơi sửng sốt, nhìn Bánh Bao Rau bị xách đi còn đang giãy giụa, chỉ có thể đồng cảm với nhóc.
Tiểu Bảo Bối tắm dưới lầu, Sở Ninh Dực chỉ cần xả nước cho con trai, những thứ khác nhóc có thể tự làm được.
“Ba, thầy giáo bảo, cuối năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890298/chuong-1966.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.