🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Thủy An Lạc hơi ngẩn ra, đứa bé đó khôn ranh thế sao?

Sở Ninh Dực uống nước xong liền nhìn Thủy An Lạc đang cúi đầu mát-xa bắp chân cho mình, “Con bé không bỏ được Tát Phổ Man, đang chờ cơ hội để trở về đấy.”

“Nhưng không phải Tát Phổ Man đã...” chết rồi sao?

Nếu vậy thì ước nguyện này của con bé chắc chắn sẽ không thành rồi.

“Thiếu phu nhân, có ngài Mao tới tìm ạ.” Thím Ngô ở bên ngoài nói vọng vào.

“Giáo sư Mao đến rồi à, chờ một chút.” Thủy An Lạc nói xong vội đứng dậy đi ra ngoài. Cô thật sự không có thời gian ra ngoài, may mà Sở Ninh Dực cũng có máu mặt nên mới có thể mời người ta tới nhà được.

Vị Giáo sư Mao này đã hơn bảy mươi tuổi, tóc bạc trắng đầu, nhưng trông vẫn rất có tinh thần.

Thủy An Lạc đưa ông vào. Sở Ninh Dực khẽ gật đầu. Giáo sư Mao cũng không nhiều lời, đầu tiên là bắt mạch cho anh trước, sau đó kiểm tra hai chân rồi mới xem báo cáo xét nghiệm cùng với phim chụp Thủy An Lạc mang về.

Thủy An Lạc lo lắng nhìn, khẽ mím môi.

Sau khi Giáo sư Mao xem xong, vẻ mặt có hơi tối lại.

Sở Ninh Dực đưa tay ra nắm lấy tay Thủy An Lạc. Anh biết giờ cô còn căng thẳng hơn cả mình.

“Thế nào ạ?” Thủy An Lạc sốt ruột hỏi, “Chúng tôi đã từng thử trị bằng từ, nhưng cũng không có kết quả gì.”

Giáo sư Mao đưa lại phim và báo cáo cho Thủy An Lạc, “Thử châm cứu đi, dây thần kinh bị khép lại quá

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890272/chuong-1940.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Bẫy Hôn Nhân: Vợ Trước Ôm Con Chạy
Chương 1940: Bị cắn ngược lại một phát [14]
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.