Sở Ninh Dực đưa tay ra lau đi tơ máu còn vương trên khóe miệng của cô: “Ngốc ạ, đi súc miệng đi.”
Thủy An Lạc cười xấu xa: “Máu của anh đó, có muốn nếm thử không?” Thủy An Lạc nói rồi lập tức dán lên đôi môi của anh.
Sở Ninh Dực: “...”
Một tay của Sở Ninh Dực vịn vào eo của cô, để cô thỏa thích muốn làm gì thì làm.
Nụ hôn kết thúc, Thủy An Lạc bĩu môi lui về sau: “Sao anh lại chẳng chống cự chút nào thế?”
“Tùy phu nhân xử trí, sao anh có thể phản kháng được đây?” Sở Ninh Dực nhếch miệng nói, xen lẫn vẻ tà mị.
Thủy An Lạc bị nụ cười này của anh làm cho choáng váng.
Anh Sở đang quyến rũ cô đấy à?
Hai người láo nháo trong nhà tắm một lúc, Thủy An Lạc chỉ có súc miệng rồi giúp Sở Ninh Dực rửa mặt đơn giản một chút, sau đó đẩy anh ra ngoài để sơ cứu vết thương trước ngực.
Sau khi thu dọn xong mọi thứ thì cũng đã qua mười hai giờ từ lâu.
Thủy An Lạc lên giường rồi chui vào lòng anh: “Em ngủ không nổi, sợ lắm!”
Sở Ninh Dực cúi đầu hôn lên trán của cô: “Không có việc gì cả.”
Thủy An Lạc ngẩng đầu lên, cô đưa tay vuốt ve cái cằm của anh: “Dã tâm của đám người kia thực sự rất lớn.”
Nghĩ kỹ một chút thì mỗi một bước đi trong kế hoạch đều không phải chỉ được chuẩn bị trong ngày một ngày hai, mục tiêu của bọn họ cũng không phải chỉ mỗi một thành phố A, những người đó khủng bố đến mức nào chứ?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890235/chuong-1903.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.