Phong Phong lái xe lên đường quốc lộ.
“Nghĩa trang.” Phong Phong vẫn nhìn thẳng về phía trước, anh chậm rãi nói.
Kiều Nhã Nguyễn nghe được hai chữ này thì lập tức quay đầu nhìn Phong Phong: “Nghĩa trang?”
Phong Phong gật đầu nhưng cũng không nói gì thêm nữa.
Họ đến viếng mộ, là mộ của An Kỳ Nhu.
Hiện tại không phải là thời điểm tảo mộ, cho nên nghĩa trang có rất ít người.
Sau khi Phong Phong dừng xe lại liền bế Tiểu Bất Điểm xuống. Kiều Nhã Nguyễn chần chừ một lúc rồi cũng mở xe đi xuống theo.
Đây là lần đầu tiên cô với Phong Phong cùng nhau đến thăm An Kỳ Nhu.
Trước đây cả hai người bọn họ đều cố gắng tránh nhau.
Kiều Nhã Nguyễn theo bản năng đi lùi về phía sau một chút, thế nhưng Phong Phong lại đột nhiên nắm lấy tay cô.
Kiều Nhã Nguyễn ngẩng đầu, muốn rụt tay lại.
Trước mộ An Kỳ Nhu cô không dám nắm tay Phong Phong, thậm chí còn không dám xuất hiện cùng lúc.
Việc này sẽ khiến cô cảm thấy có lỗi với An Kỳ Nhu.
Phong Phong đan chặt bàn tay của hai người họ với nhau không cho cô tránh đi.
“Đã nhiều năm như vậy rồi, rốt cuộc người không dám đối mặt là anh hay em đây?” Phong Phong đột nhiên quay đầu lại rồi nhìn thẳng vào mắt của cô.
Kiều Nhã Nguyễn ngẩng đầu, ánh mắt nhìn Phong Phong vừa có chút ý cười lại vừa có chút bất đắc dĩ.
Kỳ thực là cả hai người bọn họ đều không thể đối mặt.
Nếu như Hạ Lăng không xuất hiện thì cả đời này hai người họ sẽ tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890167/chuong-1835.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.