George lên xe, lúc này Phong Phong cũng đã dỗ được Tiểu Bất Điểm ngủ lại.
“Chuyện gì xảy ra thế?” Phong Phong nhíu mày nói.
George khởi động xe, nói: “Cô gái kia bất ngờ xông ra, tôi chẳng nhìn thấy cái gì cả, may mà không đâm trúng.” George khó hiểu nói. Ở đây không phải là ngã tư có đèn xanh đèn đỏ cho nên anh ta thực sự không chú ý hai bên đường.
“Về sau cẩn thận một chút.” Phong Phong nói rồi lại cúi đầu nhìn Tiểu Bất Điểm, thế nhưng trong đầu anh vẫn nghĩ về bóng lưng kia, bóng dáng ấy thật sự rất quen.
Xe chạy đến trường quay, mọi người cơ bản đều đã chuẩn bị ổn thỏa rồi chỉ còn đợi Phong Phong tới.
George đi cất xe. Phong Phong ôm Tiểu Bất Điểm đi vào.
Tiểu Bất Điểm mở mắt thấy Phong Phong, sau khi được đặt lên ghế cô bé lại thiếp đi ngủ tiếp.
Phong Phong cởi áo khoác ngoài đắp cho cô bé, sau đó mới đi làm việc của mình.
Nhưng mà lúc Phong Phong vừa mới rời đi thì có một người phụ nữ tầm năm mươi tuổi dẫn theo một cô gái bước đi có chút tập tễnh tới.
“Kia chính là Phong Phong. Từ hôm nay cô đi theo cậu ta. Một lát nữa quản lý của cậu ấy sẽ qua đây, để tôi giới thiệu cô cho cậu ta.”
“Vâng, cảm ơn chị Lưu.” Cô gái kia mỉm cười đáp lại.
Chị Lưu quay đầu thấy George bước vào thì vẫy vẫy tay với anh ta: “George! Đây là trợ lý mới của Phong Phong, tên Hạ Lăng.”
George vốn đang đi cà lơ cà phất, thế nhưng khi anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890123/chuong-1791.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.