Thủy An Lạc cạn lời nhìn người đàn ông đang gần mình sát sàn sạt.
“Lão Phật Gia nghe thấy rồi kìa.” Thủy An Lạc chớp mắt.
Sở Ninh Dực nhướng mày, sau đó tiếp tục cắn nhẹ lên môi của cô: “Mọi người đều là người trưởng thành cả rồi.”
Thủy An Lạc: “...”
Anh Sở, độ dày của da mặt anh quả thật có thể so được với tường thành luôn đấy.
“Tít tít...”
Máy tính của Sở Ninh Dực đột nhiên vang lên âm báo có thư đến. Anh dùng một tay với máy tính xách tay của mình tới còn một tay khẽ đẩy Thủy An Lạc ra.
“Muộn lắm rồi, anh không thể nghỉ ngơi được à?” Thủy An Lạc ngồi dậy, nhíu mày nói.
“Là email trợ lý của Phong Tứ, cái cuối cùng.” Sở Ninh Dực nói rồi lại hôn một cái lên môi của Thủy An Lạc để trấn an cô.
Thủy An Lạc bĩu môi, sau đó xuống giường đi thu dọn mới tài liệu bày tán loạn trong phòng.
Sở Ninh Dực mở email ra, trong đó là một bản sơ yếu lý lịch, một báo cáo điều tra với một báo cáo kiểm tra sức khỏe.
Đây là kiểu lý lịch từ thời xa lắc xa lơ, không có cả ảnh chụp.
Thủy An Lạc ngồi một bên ngó đầu vào, cô không nhịn được tò mò: “Sao lại không có ảnh chụp? Hạ Lăng, tên hay thật đấy, bằng cấp cũng cao thế này mà sao phải đi làm trợ lý nhỉ?”
Sở Ninh Dực đọc lướt qua phần tài liệu nhanh như gió rồi khép máy tính lại.
“Thành phố A khó tìm việc.” Sở Ninh Dực bình tĩnh quăng ra một câu trả lời.
Thủy An
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890120/chuong-1788.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.