Kiều Nhã Nguyễn cười khổ nhìn Tiểu Sư Niệm chạy đi, cái tên Phong Phong kia quả thật là khiến người ta vừa yêu vừa hận.
Anh ấy có nhất thiết phải làm vậy không chứ?
Cô với ai cũng có khả năng, chỉ duy nhất với Sư Hạ Dương là tuyệt đối không thể.
Trong bữa cơm tối, Triệu Uyển Uyển ăn có chút mất tự nhiên. Đại khái là vì có Kiều Nhã Nguyễn ở đây, cô cảm thấy Kiều Nhã Nguyễn với Sư Hạ Dương vô cùng ăn ý với nhau. Bởi vì những gì họ nói với nhau cô đều nghe không hiểu.
Vậy nên sau khi ăn cơm tối xong, Triệu Uyển Uyển liền tìm cớ rời đi.
Sư Hạ Dương làm tài xế đưa Triệu Uyển Uyển về.
Trong nhà chỉ còn có Kiều Nhã Nguyễn và Tiểu Sư Niệm, vừa hay Phong Phong cũng gọi tới vào đúng lúc này.
Kiều Nhã Nguyễn nhìn thấy tên người gọi tới thì khẽ cong khóe môi. Tiểu Sư Niệm lập tức chân chó dâng di động cho Kiều Nhã Nguyễn.
“Thế nào, ba của con với Triệu Uyển Uyển trò chuyện với nhau rất vui vẻ có đúng không nào?” Phong Phong đắc ý nói, lúc này anh đang ở trong nhà mới cùng Tiểu Bất Điểm xem phòng riêng mới của bé, còn tính tới chuyện lát nữa sẽ qua nhà An Phong Dương chơi.
“Đúng là trò chuyện với nhau rất vui, đáng tiếc cô Triệu của anh có vẻ không hài lòng lắm.”
“Mợ nó! Kiều Nhã Nguyễn!!!” Phong Phong thấp giọng kêu một tiếng rồi lập tức cúp máy.
Tiểu Bất Điểm tò mò nhìn ba mình, có vẻ như đang muốn hỏi xem ba bị sao vậy.
Kiều Nhã Nguyễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890118/chuong-1786.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.