Những lời này thì Thủy An Lạc nghe hiểu. Cô không nhịn được mà hừ lạnh một tiếng, nếu như mà không biết thì bọn họ chết vì lý do gì cũng không rõ rồi.
Hai tay của Phong phu nhân càng run rẩy kịch liệt.
Kiều Nhã Nguyễn cảm thấy ai trong số bọn họ cũng không cần ăn bữa cơm tối này.
“Không ít không nhiều, biết vừa đủ.” Sở Ninh Dực thản nhiên nói, sau đó lấy bánh mì trong túi xách bên cạnh mình ra rồi đưa nó cho Thủy An Lạc.
Bánh Bao Rau miễn cưỡng mở mắt nhìn thoáng qua, nhóc thấy không có hứng thú lắm.
Thủy An Lạc nhận lấy, cô biết đại ý là không có cơm tối ăn mà chỉ có thể ăn cái này thôi.
Bạch Dạ Hàn hơi nheo mắt lại, trên mu bàn tay cầm di động của anh ta nổi lên từng mạch gân xanh.
“Là Lawrence đưa cậu tới đây!” Bạch Dạ Hàn trầm giọng nói.
Sở Ninh Dực nhún vai, không phản đối.
“Rốt cuộc chuyện này là sao? Quyền sở hữu đảo Kim Cương không nằm trong tay Quốc vương thì ông lấy quyền gì để đấu giá. Công chúa Delia cũng chưa từng xuất hiện, thế ra đây chỉ là một âm mưu thôi sao?” Có người đột nhiên lớn tiếng nói.
Người có thể trở thành một phần trong hai mươi phần trăm của thế giới kia đều không phải là người đơn giản, thế nên họ cũng đâu phải là kẻ ngốc.
Cả hội trường lập tức vang lên những tiếng nghị luận ầm ĩ, hơn hai mươi vị khách đều ồ lên chất vấn.
Vị quan bên cạnh Quốc vương vội vàng nói: “Công chúa Delia đã qua đời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890052/chuong-1720.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.