Thủy An Lạc chớp mắt, mắt tím trong đêm lập lòe ánh sáng.
Trên môi cô là cánh môi lạnh mỏng của anh. Cô nghe lời từ từ khép mắt lại, tay ôm chặt lấy cổ Sở Ninh Dực, chìm đắm trong nụ hôn của anh.
Bỗng mọi thứ đều trở nên tĩnh lặng, như thể không hề nghe thấy bất cứ âm thanh nào trên thế gian này nữa.
Đầu Thủy An Lạc có chút váng vất, nhưng lại khôi phục lại trạng thái bình thường vì người đàn ông đang trên người mình.
Nụ hôn vừa kết thúc, gương mặt xinh đẹp của cô đã bắt đầu đỏ lên. Sở Ninh Dực khẽ cười, lại bị Thủy An Lạc giơ tay đánh một cái.
“Nếu không phải vẫn còn chuyện phải làm, anh thật sự muốn “xử” em luôn cho rồi.” Sở Ninh Dực nói xong lại đặt một nụ hôn nữa lên môi cô.
Thủy An Lạc hơi sững ra, giữa hai chân là nơi nào đó đang nóng rực của anh, đàn ông đều thế này cả, chẳng lẽ không thể nhịn lại được à?
Thủy An Lạc hơi mím môi, hai chân khẽ cạ vào hai đùi của anh, khiến Sở Ninh Dực phải hít một hơi lạnh, sau đó nắm lấy hai cái chân không yên phận của cô, “Biết điều chút đi, không đủ thời gian, nếu không xem bản thiếu gia đây xử lý em thế nào.”
Lỡ đang làm dở một nửa lại bị ngắt quãng thì còn khổ hơn ấy. Thế thì anh thà không bắt đầu còn hơn.
Thủy An Lạc khẽ bật cười, “Còn năm mươi phút nữa mới đóng đảo.”
“Em nghĩ năm mươi phút có đủ không hả?” Sở Ninh Dực khẽ nói vào tai cô,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890030/chuong-1698.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.