Kiều Nhã Nguyễn hơi hé miệng. C biết ngay là tên này Smà biết chuyện thì sẽ có phản ứng như thế mà.
“Anh đừng có làm loạn, đây là công việc của em.” Kiều Nhã Nguyễn thấp giọng cảnh cáo.
Phong Phong vẫn áp trán lên trán cô, hơi thở nóng rực phả lên mặt cô.
Kiều Nhã Nguyễn vươn tay đẩy anh, “Sáng hôm nay anh có thấy đứa bé nào không?”
“Bánh Bao Rau à?” Tuy thằng nhóc kia gọi anh một tiếng chú Tư, nhưng thật sự là không đáng yêu bằng Bánh Bao Đậu. Bánh Bao Đậu lần nào cũng ngọt ngào gọi chú Tư, thế mới dễ nghe chứ.
“Không phải, con gái cơ, em có cảm giác là cô bé chúng ta gặp lần trước.” Kiều Nhã Nguyễn nhíu mày nói.
“Em nói Tiểu...”
“Làm gì đấy?” Giọng nói trầm thấp của Sư Hạ Dương đột nhiên vang lên, rõ ràng có chút không hài lòng.
Kiều Nhã Nguyễn vội vàng đẩy Phong Phong ra, vươn tay sờ chóp mũi mình, “Lão đại.”
Đứng trước mặt Sư Hạ Dương, Phong Phong liền xị mặt ra.
“Quay về.” Sư Hạ Dương trầm giọng nói, vừa có động tĩnh anh ta liền biết ngay là xảy ra chuyện cho nên mới đi tìm.
Phong Phong vươn tay kéo cổ tay Kiều Nhã Nguyễn lại. Kiều Nhã Nguyễn quay đầu.
“Đây là mệnh lệnh.”
“Rõ.” Kiều Nhã Nguyễn thấp giọng đáp lại rồi chào theo nghi thức quân đội, thận trọng trở về.
Phong Phong: “...”
Đệch, gã này cố ý à?
“Không muốn hại chết cô ấy thì anh yên lặng chút đi.” Sư Hạ Dương nói xong xoay người định đi.
“Này, anh cố tình đúng không?” Cố tình khiến vợ anh ở chung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890018/chuong-1686.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.