“Không cần, có An Tam là đủ rồi.” Sở Ninh Dực nói rồi lại ra hiệu cho cô quay lại nhìn đám ký giả, tất cả đều đang muốn phỏng vấn cô.
Thủy An Lạc mượn cớ không biết tiếng Anh rồi nhanh chóng kéo Sở Ninh Dực rút khỏi nơi này. Cô không chút chú ý tới ánh mắt của Lawrence vẫn luôn dõi theo cô.
Thủy An Lạc bế Bánh Bao Rau đi cùng Sở Ninh Dực ra ngoài, vẫn có không ít ánh mắt của các cô gái nhìn họ.
Thủy An Lạc kiêu ngạo bước đi, người đàn ông thu hút mọi ánh nhìn này là của cô đấy.
“Sao anh lại muốn em nói mấy câu đó với Lawrence thế?” Cuối cùng Thủy An Lạc không nhịn nổi nữa, bèn hỏi.
“Chờ em bị bắt cóc.” Sở Ninh Dực nói xong liền mở cửa xe cho cô.
Thủy An Lạc sững cả người, suýt nữa thì đánh rơi luôn cả Bánh Bao Rau mà cô đang bế trong lòng.
Chờ cô bị bắt cóc á?
Anh Sở, anh không cần người vợ này nữa rồi sao?
Sở Ninh Dực ra hiệu bảo cô lên xe, “Xem ra em với con không thể đi được rồi, chúng ta phải chuẩn bị tới đảo kim cương một chuyến miễn phí, tất nhiên là trong tư thế bị bắt cóc.”
Khóe miệng Thủy An Lạc càng giật ghê hơn. Cô lắp bắp mãi mới nói nổi: “Anh Sở, anh thiếu tiền à?”
“Không, bản thiếu gia không thiếu tiền, chỉ là chưa bị bắt cóc bao giờ thôi.” Sở Ninh Dực tỏ ra thản nhiên nói. Thấy cô vẫn không chịu lên xe, anh liền đẩy vai cô, ý bảo cô mau lên xe.
Khóe miệng Thủy An
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890000/chuong-1668.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.