Kiều Nhã Nguyễn tức giận trừng mắt nhìn người đàn ông nằm dưới mình.
Phong Phong giãy hai cái nhưng không thoát được cũng không tiếp tục giãy giụa nữa.
“Đã bảo con gái đừng nói tục, mông miếc gì ở đây chứ.” Phong Phong vẫn còn có tâm tình uốn nắn cô.
Kiều Nhã Nguyễn đè chặt cánh tay. Phong Phong ho nhẹ một tiếng, anh sắp bị cô gái này bóp chết rồi.
“Em muốn giết chồng em đấy hả!!!” Phong Phong trở mình lật tay của Kiều Nhã Nguyễn lại rồi bật dậy.
Kiều Nhã Nguyễn cũng đứng dậy theo. Cô nhìn người đang đàn ông đang dãn gân cốt trước mặt, khóe miệng của anh bị ăn một đấm nên bây giờ đã hơi bị bầm lên.
“Anh bị điên đấy à?” Kiều Nhã Nguyễn ghét bỏ nói.
“Không phải em biết từ lâu rồi à?” Phong Phong không cam lòng yếu thế trả lời: “Em chặn số anh là để hồng hạnh xuất tường thế này đấy hả?” Phong Phong nói xong lại nhổ ra một ngụm máu.
Kiều Nhã Nguyễn cúi đầu nhìn, trong mắt lóe lên một sự đau lòng, thế nhưng lại chỉ thoáng qua rồi biến mất.
Hồng hạnh xuất tường?
Tường em gái nhà anh ấy!
“Mẹ nó, hồng hạnh của ông đây trồng ở ngoài đường, không trồng trong nhà anh.” Kiều Nhã Nguyễn nói rồi xoay người định bỏ đi.
“Em dám đi!” Phong Phong quát to một tiếng rồi vội vàng đuổi theo, sau đó kéo cổ tay của cô lại: “Em còn chưa nói rõ cơ mà? Thế quái nào em lại chạy đến nhà anh ta, còn chuyện hai người kết hôn là thế nào? Kiều Nhã Nguyễn, em không thể vô lương tâm như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/889987/chuong-1655.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.