Người đầu tiên phản đối chuyện Sở Ninh Dực muốn đưa Bánh Bao Rau sang Mỹ chính là Hà Tiêu Nhiên. Dẫu sao bà vẫn chưa biết chuyện cháu trai mình bị bệnh.
“Thằng bé bị viêm dạ dày còn chưa khỏi, giờ các con lại đưa nó ra nước ngoài, lỡ bệnh nặng hơn thì sao hả?” Hà Tiêu Nhiên phản đối.
Thủy An Lạc thu dọn đồ đạc của Bánh Bao Rau. Chuyện thuyết phục Hà Tiêu Nhiên là vấn đề của Sở Ninh Dực, cô chỉ cần chờ kết quả là được.
“Cứ coi như là đưa thằng bé đi giải sầu một chút, có gì không tốt đâu ạ.” Sở Ninh Dực nhàn nhạt nói rồi cúi đầu nhìn đồng hồ: “Mẹ, mẹ đi đón Tiểu Bảo Bối đi, mẹ cũng nói với Bánh Bao Đậu một tiếng giúp con.”
“Nhưng mà thằng bé còn nhỏ như vậy làm sao chịu nổi việc đi đi lại lại như thế chứ.” Hà Tiêu Nhiên vẫn không thấy yên tâm.
“Làm gì mà không chịu nổi, cũng đâu phải nhỏ đến mức còn quấn tã đâu. Lúc Tiểu Bảo Bối còn nhỏ như nó cũng theo bọn con ra nước ngoài đấy thôi.” Sở Ninh Dực nói rồi tiếp tục cúi đầu xem giờ: “Mẹ, Tiểu Bảo Bối tan học rồi, bọn con phải ra sân bay đây, thật sự không sao đâu.”
Hà Tiêu Nhiên nhìn con trai rồi lại nhìn con dâu.
Thủy An Lạc cũng muốn đưa Bánh Bao Rau đi, cho nên cô chột dạ không dám nhìn Hà Tiêu Nhiên.
“Mẹ không quản được hai đứa, tự hai đứa đi mà làm.” Hà Tiêu Nhiên vừa nói vừa bực tức bỏ đi.
Thủy An Lạc hơi thở hắt ra. Sở Ninh Dực thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/889980/chuong-1648.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.