Kiều Nhã Nguyễn vừa nói vừa nhìn mấy người sau lưng bà ta: “Không phải tới đây để lấy mạng tôi sao? Ra tay đi!” Kiều Nhã Nguyễn đột nhiên nói.
“Dừng tay!!!”
Kiều Nhã Nguyễn còn chưa kịp ra tay thì âm thanh của Phong Phong đã vang lên.
Kiều Nhã Nguyễn quay đầu lại liền thấy Phong Phong mở cửa xe lao tới.
Mẹ Phong lập tức tươi cười, nói: “Tiểu Phong!”
Đáng tiếc, bà ta nhiệt tình nhưng không có nghĩa là Phong Phong cũng nhiệt tình như vậy.
“Sao nào, lại tới...”
Kiều Nhã Nguyễn còn chưa nói xong thì Phong Phong đã cởi chiếc áo khoác ướt đẫm nước mưa của mình ra rồi vắt nó lên cổ tay của Kiều Nhã Nguyễn, anh ta thấp giọng nói: “Cho anh một cơ hội làm anh hùng cứu mỹ nhân đi, coi như là để chuộc tội được không?”
Kiều Nhã Nguyễn: “...”
Tại sao lần nào tức giận cũng nhanh chóng kết thúc như vậy chứ?
Kiều Nhã Nguyễn làm một động tác xin mời rồi sau đó lui về sau một bước.
“Phong Phong! Con muốn làm gì hả?” Mẹ Phong đột nhiên lớn tiếng kêu lên.
“Một đấu một hay là hội đồng đây?” Phong Phong thản nhiên nói. Ba năm trước anh ta không phải đối thủ của đám người này, thế nhưng ba năm sau chưa chắc.
“Phong Phong! Sao con có thể làm thế với mẹ hả?” Mẹ Phong tức giận trách mắng.
“Nhân quả báo ứng thôi, gieo nhân nào thì gặp quả nấy.” Phong Phong vẫn thản nhiên nói: “Có lên hay không đây?”
Mẹ Phong tức điên nhưng lại không thể thật sự đánh con trai của mình được, thế nên bà ta chỉ có thể phẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/889896/chuong-1564.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.