Lão Bá tước nhìn Kiều Nhã Nguyễn với ánh mắt nghiêm túc.
“Chẳng lẽ cô nghĩ không phải thế à?”
“Tôi nghĩ, có lẽ ông bị điên.” Kiều Nhã Nguyễn nhàn nhạt lên tiếng.
“Cô có biết, ba năm trước, vì cô mà Phong Phong nó đã làm gì không?” Lão Bá tước bỗng lên tiếng.
Kiều Nhã Nguyễn ngẩng lên, nhìn thẳng vào mắt lão Bá tước.
“Vì cô, nó đã chống lại cả cha nó, hủy hơn nửa giang sơn của cha nó, rồi đến đàm phán với tôi. Những chuyện này ngoài nó ra cả cái gia tộc này không ai dám làm cả.” Lão Bá tước trầm giọng lên tiếng.
Tay Kiều Nhã Nguyễn khẽ run lên. Lão Bá tước nói thì rất đơn giản, nhưng Kiều Nhã Nguyễn biết, chuyện không dễ dàng như những gì cô nghe thấy.
“Nó nên thấy may vì mấy năm nay nó phát triển được ở thành phố A này vì bên cạnh nó có hai người, một là Sở Ninh Dực, một là An Phong Dương.” Lão Bá tước dừng lại một chút rồi nói tiếp, “Hai người này chắc cô cũng không lạ đâu nhỉ.”
Tất nhiên là cô không lạ rồi, một người là chồng của bạn thân cô, còn một người là anh nuôi cô mà.
“Sở Ninh Dực cũng không đơn giản như những gì các người thấy đâu. Bình thường nếu cậu ta đưa tay ra giúp ai đó, thì chính là đang nói với tất cả mọi người rằng, người này, không ai có thể động vào. Thế nên giờ cô đại khái có thể yên tâm chúng tôi sẽ không làm gì bất lợi với nó hết.”
Kiều Nhã Nguyễn càng thấy khó hiểu hơn.
“Thế rồi sao, rốt cuộc ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/889877/chuong-1545.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.