Phong Phong vừa dứt lời, toàn bộ phòng làm việc đều im bặt.
Phong gia.
Anh không phải họ Phong sao?
Quả nhiên, đám lính tráng như bọn họ không thể hiểu nổi chuyện của nhà giàu.
Tiểu Sư Niệm nhìn Phong Phong với vẻ đầy kính nể, quả nhiên Ba Đẹp Trai chịu ra sức rồi, nhất định là chú ấy rất yêu Mẹ Xinh Đẹp.
Vị Trung tá kia gọi điện thoại, bảo bọn họ không cần đưa Kiều Nhã Nguyễn về nữa, chuyện này đã được giải quyết rồi, nhưng lại bảo bọn họ đến một nơi, đã tìm được người gửi thư nặc danh, hành động của bà ta là phỉ báng quân nhân.
Tiểu Mã đưa bọn họ đi ra ngoài. Tiểu Sư Niệm vẫn muốn theo Phong Phong đi. Tiểu Mã cũng không có cách nào, đành phải tiễn bọn họ về.
Tiểu Sư Niệm lên xe vẫn còn hưng phấn, “Ba Đẹp Trai, con quyết định, sau này sẽ giúp ba cưa Mẹ Xinh Đẹp.”
“Nhanh thế đã quyết định rồi à?” Phong Phong mở miệng cười hỏi.
“Vì trên đời này không có ai sẽ vì Mẹ Xinh Đẹp mà đối địch với mẹ mình cả, giống như ba con cũng chưa bao giờ làm trái ý bà nội vì con. Tuy là con cũng không mong như vậy.” Tiểu Sư Niệm nghiêm túc nói, tiếp tục nằm xuống ở ghế sau.
Xe ra khỏi đơn vị, George còn đang ở bên ngoài chờ, thấy bọn họ đi ra, vội vàng kéo cửa xe xuống, “Vội vàng bảo tôi tới đây làm gì thế? Sao cậu còn chạy đến cả doanh trại quân đội thế hả?”
Bởi vì trời mưa, cho nên giọng của George rất lớn.
“Chú George, mọi chuyện đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/889850/chuong-1518.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.