Thủy An Lạc nói xong, sửng sốt một chút mới mở miệng: “Sao con bé lại ở chỗ anh?”
Hướng phát triển hình như sai sai?
Chẳng lẽ anh ta phải hoài nghi đứa bé này có phải là con của Lão Phật Gia không chứ?
“Sư Hạ Dương giao cho tôi.” Phong Phong thản nhiên nói.
Thủy An Lạc: “...”
Được rồi, kịch bản này đã sai ngay từ đầu rồi.
Thủy An Lạc tìm một bộ đồ ngủ và một cái váy liền áo cho cô bé, “Bánh Bao Đậu nhỏ hơn con bé, hai bộ này rộng nhất rồi, mai anh đưa con bé đi mua đồ mới đi.”
Thím Vu từ trong phòng mình đi ra, thấy Phong Phong liền sửng sốt một chút, sau đó mới nói: “Phong thiếu gia đến à, để tôi đi lấy nước.”
“Không cần đâu, tôi lấy đồ rồi đi luôn.” Phong Phong nói xong, ôm Tiểu Sư Niệm về.
Thủy An Lạc xoa cằm nhìn anh ta đi về, dùng cùi chỏ huých Sở Ninh Dực, sau đó nói: “Em thấy sai sai, anh ta trông con cho Sư Hạ Dương mà sao lại vui vẻ như thế nhỉ?”
Sở Ninh Dực túm cổ áo xách cô lên lầu.
“Đi ngủ đi, lo mấy chuyện này làm gì?” Sở Ninh Dực nói, chuyện tối hôm nay đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến phúc lợi của anh rồi đây này.
Thủy An Lạc hét lên một tiếng, bị Sở Ninh Dực túm vào.
Thím Vu đứng ở dưới lầu, nhìn cánh cửa đã bị đóng lại, sau đó thở dài một tiếng rồi mới trở về gian phòng của mình.
Tiểu Sư Niệm chính thức bắt đầu những ngày sống chung với Phong Phong, chuyện đầu tiên chính là đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/889842/chuong-1510.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.