Phong Phong đuổi theo ra ngoài, đúng lúc lại trông thấy Kiều Nhã Nguyễn và Sư Hạ Dương đứng nói chuyện với nhau phía dưới.
Anh ta nheo mắt, nhìn Kiều Nhã Nguyễn đang cười với người đàn ông khác.
Mẹ nó, anh ta đúng là điên thật rồi!
Nghĩ vậy, Phong Phong lại tức tối đi ngược lại lên nhà.
Còn Kiều Nhã Nguyễn lúc này đang mỉm cười nhìn Sư Hạ Dương, “Đội trưởng Sư rảnh rỗi thật đấy, sao chẳng giống với các quân nhân khác gì vậy?”
Cười là để giữ phép lịch sự.
Sư Hạ Dương đang tựa vào xe, ngẩng đầu nhìn lên. Anh ta vốn định tới tìm An Phong Dương, nhưng xem ra hôm nay anh ta tới không đúng lúc rồi.
“Tôi đi ngang qua, cô Kiều cũng đi ngang qua hả?” Sư Hạ Dương thản nhiên nói.
Kiều Nhã Nguyễn cũng chỉ hơi nhún vai, “Phải, đi ngang qua.”
Tiện thể trả tiền, chỉ có vậy mà thôi.
Phong Phong lúc này tức tối quay lại. An Phong Dương cũng đã nói chuyện với Sở Ninh Dực xong, giờ đang làm cơm, còn Thủy An Lạc thì đang đặt hai chân lên đùi Sở Ninh Dực, nhàn nhã ăn đồ ăn vặt xem tivi.
“Này, không phải anh vội chạy theo đổi sang họ của người ta sao?” Thủy An Lạc tặc lưỡi nói.
“Cút, đừng có nhắc đến cô ta với tôi. Người ta xuống dưới gặp tình nhân của mình rồi. Cái tên Sư Hạ Dương đó rốt cuộc đang làm gì vậy hả?” Phong Phong cả giận nói.
Sư... Hạ Dương á!
Thủy An Lạc hơi biến sắc, còn liếc Sở Ninh Dực một cái, nhưng anh vẫn tỉnh bơ xoa bóp cổ chân cho cô, chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/889296/chuong-964.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.