Nụ hôn của Sở Ninh Dực bất thình lình ập tới như muốn cắn nuốt Thủy An Lạc.
Hai mắt Thủy An Lạc mở to, lúc Sở Ninh Dực dịch chuyển chiến trường xuống tới cổ của mình thì cô đột nhiên bừng tỉnh rồi ra sức vùng vẫy: "Sở Ninh Dực, anh làm gì thế?"
"Làm em!" Hiếm lắm mới thấy Sở Ninh Dực rút thời gian ra để trả lời cô như vậy.
Thủy An Lạc tức hộc máu, trong lúc nhất thời cô đã bị Sở tổng vĩ đại dọa sợ đến mức không thốt lên lời.
"Gì thế! Gì thế!" Đèn phòng khách đột nhiên sáng lên, Kiều Nhã Nguyễn mang vẻ mặt khiếp sợ xông ra. Nhưng cảnh tượng trước mắt suýt chút nữa khiến cô muốn chọc mù mắt mình luôn.
Sở Ninh Dực tức giận mắng một tiếng rồi nhanh chóng kéo cái chăn mỏng bị Thủy An Lạc quăng ra lúc trước bao chặt lấy Thủy An Lạc đã cởi được một nửa quần áo lại.
Thủy An Lạc cảm thấy mất mặt quá đi.
Nhưng mà... hình như có gì đó sai sai, cô với Kiều Nhã Nguyễn còn có gì là chưa thấy của nhau đâu, quan trọng là Sở tổng còn đang cởi trần kia kìa.
Vậy nên Thủy An Lạc không kịp nghĩ nhiều mà đem chăn trùm luôn lên người Sở Ninh Dực, tiềm thức tự nói với cô rằng: Người đàn ông của cô sao có thể để người khác thấy được? Kể cả người đó có là bạn thân của cô đi chăng nữa cũng không có cửa đâu.
Kiều Nhã Nguyễn tận mắt chứng kiến tất cả những chuyện này diễn ra trong vòng chưa đầy một phút. Sau khi đã giám định xong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/888578/chuong-246.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.