Phong Phong nhướng mày, anh ta nghiêm túc nhìn Thủy An Lạc trong bóng tối, như thể muốn nhìn ra được cái gì đó từ cô và quả thật anh ta đã nhìn ra được.
"Thủy An Lạc, nếu cả đời này Sở Đại không thể thoát ra khỏi cái chết của cha Viên Giai Di thì điều đó đồng nghĩa với việc cả đời này Sở Đại cũng không thể bỏ rơi cô ta được."
Lời này của Phong Phong chính là một sự thật tàn nhẫn.
Anh ta nghĩ, chắc lần này Thủy An Lạc đã hiểu rồi, trên đời này có một loại ân tình trả không bao giờ hết, đó chính là loại ân tình dùng cái chết đổi lấy.
Phong Phong vốn không thích Thủy An Lạc, vậy nên anh ta cũng cố tình nói như vậy để Thủy An Lạc đau lòng.
Thủy An Lạc ngồi xếp bằng trên sofa, một tay đang chống cằm như thể đang nghiền ngẫm chuyện này.
Khóe miệng Phong Phong hơi nhếch lên, đau lòng rồi chứ gì, khó chịu rồi chứ gì!
"Có rất nhiều cách để không bỏ rơi Viên Giai Di, tình yêu cũng được, hôn nhân cũng xong. Nhưng những cái đó chỉ là một trong số bao nhiêu cách kia thôi, chỉ có người yếu đuối mới đi chọn như vậy. Đồ điên, ý anh muốn nói cho tôi biết rằng Sở Ninh Dực là một người yếu đuối sao?" Thủy An Lạc nheo mắt nói, nhưng tâm trạng cũng thoáng ra rất nhiều.
Phong Phong bị cô bật lại một câu không biết đáp lại ra sao, anh ta phất nhẹ tay một cái: "Tôi nghĩ tôi biết đại khái lý do là vì sao rồi." Tại sao mà Sở Ninh Dực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/888575/chuong-243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.