Cả người Thủy An Lạc run bắn lên, nhìn người phụ nữ vì bị đẩy mà ngã sõng soài trên phiến đá ở bồn hoa.
Sở Ninh Dực bước nhanh tới, thấy Lâm Thiến Thần đã ngã nhào trên đất, cả bàn tay đang chảy máu vì đập vào tảng đá kia thì lông mày càng nhíu chặt hơn.
Thủy An Lạc hơi lùi lại phía sau, mím môi nhìn Sở Ninh Dực đỡ Lâm Thiến Thần dậy và bàn tay đang bị chảy máu của cô ta.
"Tôi..." Thủy An Lạc nhìn Lâm Thiến Thần đang giả bộ ấm ức với một đôi mắt đầy thù hằn.
"Không sao, Lạc Lạc không phải cố ý đâu, có lẽ là tại mình nói mấy ngày nay em ấy không theo kịp tiến độ học tập, con trai lại ốm đau nên tâm trạng của em ấy mới không tốt thôi." Lâm Thiến Thần khéo léo mở miệng.
Thủy An Lạc càng trừng mắt nhìn cô ta dữ tợn hơn: "Lâm Thiến Thần, con mẹ nó, cô đừng có giả bộ làm người tốt nữa."
"Em im miệng." Sở Ninh Dực nhíu mày cảnh cáo Thủy An Lạc, sau đó đỡ Lâm Thiến Thần đi vào, "Để mình đưa cậu đi xử lý vết thương trước đã." Nói xong, anh lại ngẩng đầu nhìn về phía Thủy An Lạc.
Thủy An Lạc không chút sợ hãi trừng mắt nhìn lại anh, dù sao người làm sai cũng không phải là cô.
Thấy Sở Ninh Dực đỡ Lâm Thiến Thần đi vào, Thủy An Lạc lại càng thấy tủi thân muốn khóc, nhưng cô vẫn cố nén lại. Cuối cùng thực sự không nhịn được đành gọi điện cho Kiều Nhã Nguyễn.
Sở Ninh Dực đưa Lâm Thiến Thần đi xử lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/888512/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.