🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Ngày kia anh phải về rồi! Chắc là không xem kịp buổi biểu diễn cuối cùng của em." Sở Ninh Dực vẫn quyết định trở về. Không đợi được cô nhóc kia tìm đến mình thì anh cũng chỉ còn cách trở về thôi.

Viên Giai Di hơi biến sắc, có thể thấy rõ được vẻ mặt mất mát của cô ta lúc này.

Sở Ninh Dực biết mình làm thế này là nuốt lời với Viên Giai Di, nhưng anh vẫn phải nói ra những lời này, dù sao người cần anh nhất vào lúc này là... Thủy An Lạc.

"Nhưng mà Ninh Dực, anh đã hứa với em rồi cơ mà." Viên Giai Di ngẩng đầu nói, trong mắt đã ngân ngấn nước mắt.

Chim hải âu nghiêng cánh chao lượn trên mặt biển, ánh mắt Sở Ninh Dực càng thêm sâu thẳm, từ bao giờ mà nước mắt của Viên Giai Di đã không còn khiến anh mềm lòng được nữa rồi.

"Xin lỗi." Cuối cùng Sở Ninh Dực vẫn nói ra câu này, sau đó để chú Sở đẩy mình rời khỏi bãi biển.

Viên Giai Di mím môi thật chặt, ngón tay cô ta siết chặt tới trắng bệch, ánh mắt nhìn chằm chằm bóng lưng Sở Ninh Dực, đều là người cũ, bạn gái cũ và vợ cũ chẳng qua cũng chỉ kém nhau một đứa bé mà thôi.

Cô ta hít thở sâu vài lần mới bình tĩnh lại được, cô ta mà lại thua một đứa bé sao? Cũng chỉ có thể nói rằng khoản đặt cược này của Thủy An Lạc quá hữu dụng.

An Giai Tuệ tức hồng hộc về đến nhà, toàn bộ thành phố A này không có bất cứ một tòa báo hay phương tiện truyền thông

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/888480/chuong-148.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Bẫy Hôn Nhân: Vợ Trước Ôm Con Chạy
Chương 148: Liệu anh ta có chịu để em đưa thằng bé đi không?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.