Thủy An Lạc ngồi xuống giường, cầm điện thoại gọi thẳng cho Kiều Nhã Nguyễn.
Đầu bên kia nhanh chóng nhấc máy.
"Này gái à, không ngờ gái ăn diện các thứ lên một tí thôi trông lại ra hồn người như thế đấy nhé. Đúng là người đẹp vì lụa lúa tốt vì phân mà." Kiều Nhã Nguyễn chậc chậc lưỡi nói.
"Mày kêu mày muốn đi cùng tao, thế mày định đi kiểu gì?" Thủy An Lạc có hơi hối hận vì đã không nhận thiệp mời của Thủy An Kiều, nếu nhận thì cô có thể đưa cho Kiều Nhã Nguyễn dùng rồi.
"Để đó tao tự có cách, mày cứ ở đấy mà đợi nghênh đón Ai gia đại giá đi."
"Dạ..." Thủy An Lạc nịnh nọt dạ một tiếng.
"Ở nhà tao có quen không? Mày không biết nấu nướng gì thì gọi đồ ăn bên ngoài ấy. Khu nhà tao tiện lắm."
"Tốt lắm, tao ngủ thẳng cẳng một giấc đến sáng luôn." Kiều Nhã Nguyễn nói rồi đột nhiên nhớ ra một chuyện.
"Tao bảo này, đối diện nhà mày không phải là có một cặp vợ chồng già đang ở hả? Tối qua không hiểu sao mà cứ lạch cạch mãi hẳn một lúc lâu ý."
"Đúng thế, con của bọn họ đang ở nước ngoài, chắc lúc bà ấy đi vứt rác nên tiếng động hơi to chăng." Thủy An Lạc nằm trên giường bất đắc dĩ nói, "Tao cũng muốn về nhà, về nhà cơ, về nhà cơ."
"Xí, không phải mày đang ở nhà đấy à?" Kiều Nhã Nguyễn nói rồi xuống giường đi rửa mặt.
"Đây có phải là nhà tao đâu, mà mày ơi, hôm nay tao lại bị trêu ghẹo nữa đấy, cứ tiếp tục thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/888445/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.