Sau khi quyết đinh chuyện nhà cửa xong thì Chử Điềm liền vội vàng bổ sungthủ tục và lo chuyện dọn nhà. Phùng Kiêu Kiêu khá oán giận với chuyệnnày. Bởi vì nếu Chử Điềm dọn đến khu gia thuộc thì cô nàng không thể nào đi chung đường về nhà với cô nữa. Hai người một hướng đông một hướngtây, hoàn toàn bất đồng phương hướng. Với lại cô nàng cũng thật sự không hiểu nổi tại sao Chử Điềm chịu bỏ căn nhà lớn đã sửa sang đâu ra đấyhiện tại để đi ở căn nhà nhỏ trong khu gia thuộc, chẳng phải cảm giácthích thú sẽ giảm mạnh sao?
Trong lòng Chử Điềm tự nhủ, đâykhông phải là chuyện cô gái độc thân có thể hiểu được. Bởi vì điều quantrọng nhất là, khu gia thuộc sư đoàn có tuyến xe tới lui nơi đóng quâncủa sư đoàn A, mỗi tối hai chuyến, hiện tại Từ Nghi không phải là lãnhđạo của đại đội cơ sở, không cần ngày ngày phải ngồi trông coi ở đó,buổi tối không có việc gì thì có thể đi xe về nhà mà không cần phải xinphép.
Vả lại cô tin tưởng Từ Nghi sẽ không mãi là anh línhquèn, từ từ sẽ thăng chức, như vậy cuộc sống của bọn họ nhất định sẽcàng ngày càng tốt. Cô gần như không hoài nghi điều này, nhất là kể từsau buổi tối gặp bốn thành viên gia đình của Cố Hoài Việt và NghiêmChân. Cô cảm thấy chỉ cần hai người họ cố gắng thì học cũng có thể cóđược cuộc sống như thế. Giống như trong bộ phim “Matxcơva không tin vàonước mắt.” đã nói, muốn làm vợ Tướng quân thì phải gả cho Trung úytrước, cùng anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hac/2189642/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.