Buổi sáng cô bị Triệu Hiểu Khải chọc tức khiến cả ngày tâm trạng của ChửĐiềm đều bức bối. Tối đến lúc tan việc rời khỏi công ty, Chử Điềm đón xe đến nhà cô út Phó Dục Ninh. Sáng nay, trước khi đi làm, Chử Điềm nhậnđược điện thoại của cô út, nói rằng nghe tin Chử Điềm xuất viện, bà muốn tổ chức ăn mừng một bữa tại nhà.
Lúc Chử Điềm đến, Phó DụcNinh đã nấu cơm sắp xong, nhìn một bàn thức ăn thanh đạm ngon lành, côcảm thấy nước bọt mình sắp trào ra mất. Phó Dục Ninh cười nhìn cô:
“Lần này nằm viện gầy đi không ít, xem ra phải bồi bổ lại thật nhiều rồi. Từ Nghi về đơn vị rồi à?”
“Dạ, vừa xuất hiện được một hôm anh ấy đã đi rồi ạ.”
Phó Dục Ninh thở dài.
“Đi lính không tốt vậy đấy. Nhận được mệnh lệnh thì một giây cũng không được đến trễ, dù chức vụ có lớn đến đâu vẫn vậy.”
Nói đến đây hai người đều cười.
“Thôi, đừng nói bọn họ nữa.” – Phó Dục Ninh bảo cô ngồi xuống – “Nói nữa đồ ăn sẽ nguội mất, mau ăn thôi.”
Chử Điềm khôn khéo đáng yêu nói:
“Vậy con cung kính không bằng tuân lệnh nhé.”
Mấy ngày nay Cố Trường An vì một hạng mục sắp khởi công mà bận bịu chẳngquan tâm đến nhà cửa gì cả. Phó Dục Ninh ở nhà một mình, ba bữa cơm đềuqua loa, hôm nay bởi vì Chử Điềm nên bà cố ý đi chợ mua thật nhiều thứcăn, nấu một bữa khiến hai người no căng cả bụng. Cơm nước xong xuôi,trời bỗng đổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hac/2189630/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.