Khi Chử Điềm tỉnh lại, Từ Nghi không có trong phòng bệnh. Đợi chốc lát mớithấy anh trở về, trong tay còn cầm túi thức ăn mua ở nhà hàng.
“Tỉnh rồi hả?” – anh đặt túi đồ xuống, đỡ cô ngồi dậy – “Khi nãy quay về anh gặp chị dâu Đồ Hiểu.”
Chử Điềm trợn tròn mắt:
“Chị họ?”
“Ừ, nói là đến thăm em, thấy em đang ngủ nên không quấy rầy.”
Đồ Hiểu là chị họ của Chử Điềm. Lúc trước chị ấy cũng làm bác sĩ quân y ởbệnh viện này, đầu năm mới sinh con, bây giờ đang trong thời kỳ thaisản, chưa quay lại làm việc. Vì vậy chuyến này tới bệnh viện hẳn là dobiết cô ngã bệnh nên có lòng đến thăm. Tiếng chị họ này Chử Điềm cũngkhông phải gọi không, hai người thực sự có mối quan hệ thân thích, mẹruột của Đồ Hiểu là dì ruột của Chử Điềm.
Nhưng điều khiếnChử Điềm kinh ngạc không phải là những thứ này, cô thấy lạ là vì sao Từ Nghi biết chị họ cô. Cô nhớ rõ mình chưa từng nhắc đến với anh, ChửĐiểm nhìn anh hỏi:
“Sao anh biết chị họ em?
“Không nhớ hả?” – Từ Nghi liếc nhìn cô, thấy vẻ mặt cô vẫn mờ mịt nên khẽ cười nói – “Anh từng dự đám cưới của chị họ em.”
Chử Điềm ôm trán nhớ lại. Đó là khoảng thời gian vô vọng nhất trong quátrình theo đuổi anh, ngày cưới của chị họ Đồ Hiểu, cô là bà con nhà gáiđến phụ giúp chịu trách nhiệm thu tiền mừng cưới. Lần đó Từ Nghi cũngđến dự, cô gặp anh ở cửa khách sạn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hac/2189616/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.