“Đừng... Thật tu nhân...” Hai tay Như Điệp chống lấy khuôn ngực vĩ ngạn của hắn.
”Không có gì phải ngượng ngùng, đợi một lúc nữa, anh sẽ cho em càngthoải mái.” Đường Vĩ tà ác nói, làm cho càng nhiều mật dịch theo u cốccủa Như Điệp thấm xuất ra.
Đường Vĩ nhìn đỉnh ngực cứng rắn của cô, nhẹ nhàng xoa nắn kích thích.
”A... Không cần, em... Không cần...” Như Điệp nghẹn ngào, dung giọngmũi nghẹn ngào nói, tuyệt vọng cầu xin tha thứ, bất quá Đường Vĩ căn bản cũng sẽ không dừng tay.
”Không, đỉnh ngực cứng rắn không nói ngừng lại nha.” Hắn như trừngphạt tiểu hài tử không ngoan, càng tận lực xoa nắn miên nhũ của cô, dùng sức đẩy lên.”Đứa nhỏ không ngoan sẽ bị xử phạt.” Hắn nghiêm mặt ở bêntai cô trầm thấp nói, giọng nói còn đang quanh quẩn ở đầu óc cô, hắnchợt cúi đầu há mồm nuốt vào nụ hoa xinh đẹp đứng thẳng của Như Điệp.
”A...” Như Điệp ngửa đầu, thân mình cong lên thành một đường xinh đẹp.
Cô cảm giác đượcđầu lưỡi của hắn để ở hạt châu cứng rắn của cô, phóngđãng liếm lại cắn, giống đứa trẻ mới sinh dòng sữa mẹ, tham lam hút. Đầu lưỡi của hắn giống như một nguồn điện tiến đến chỗ sâu nhất trong linhhồn cô, cả người cô, từng tế bào lớn nhỏ đều cứng lại.
”Có thích không?” Ở bụi hoa của cô, ngón tay tà ác đang tàn sát bừabãi dung sức đẩy ra nụ hoa nhuyễn nộn ẩm ướt, nương theo cơ thể đangxuất ra ái dịch ẩm ướt của cô, đột nhiên dung sức, liền xâm nhập hoabích vừa nóng vừa chặt của cô.
”A...” Cô hít sâu một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-gio-rat-muon-gap-em/181547/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.