Sau đó Như Điệp cảm thấy hạ thân cô chợt lạnh, hắn dễ dàng cởi quầncủa cô ra, gió đêm nhẹ nhàng thổi quét qua chỗ tư mật của cô, khiến côcảm thấy hết sức yếu ớt, bất lực.
Đường Vĩ nhìn xuống u cốc khiến người ta trầm mê, hắn hít sâu một hơi, chậm rãi đem quần lót ren của cô cởi ra.
Thân thể trắng nõn, yểu điệu của Như Điệp lúc này hoàn toàn lộ ra trước mắt hắn.
Không khí trong phòng đang bình thường bỗng chốc đặc quánh lại, thị giác cùng khứu giác kích thích làm cho hạ thân hắn càng thêm cứng rắn.
Khuôn mặt thanh lệ của Như Điệp nổi mộtrặng mây hồng, hai mắt cô mờ sương, chiếc gáy trắng nõn mảnh khảnh giống như một kiệt tác của tạo hóa, hai cánh tay mềm nhũn, vô lực. Mỗi khi cô hô hấp nhè nhẹ, khuôn ngực của cô cũng như nâng lên, khí chất thanhthuần cùng gợi cảm dụ hoặc Đường Vĩ đến thưởng thức; cặp mông tròn, đáng yêu, cái bụng trơn mịn, đôi chân dài trắng nõn, mắt cá chân nhỏ bé,cùng với chỗ tư mật làm nam nhân mất hồn
Như Điệp chậm rãi mở to mắt, thấy hắnchuyên chú nhìn một cách trọn vẹn thân mình cô. Chưa từng ở trước mặtnam nhân lõa lồ như thế nên cô nhịn không được thẹn thùng, nghĩ muốn che khuất thân mình, nhưng ánh mắt chuyên chú cùng vẻ mặt mê say của hắnlại làm cho cô dâng lên một cảm giác thỏa mãn.
Ánh trăng sang tỏ chiếu vào than thể như trân châu của cô, tạo ra ảo giác người cô đang bao phủ một loại ánhsang trắng, tản ra một loại sáng bóng mê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-gio-rat-muon-gap-em/181543/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.