Editor: Lục Nặc Ta chính là một kẻ ăn cắp cuồng, không chỉ trộm thủ khúc của hắn, mà còn muốn trộm cả con người em.
Đầu lưỡi Bá tước khiêu khích hạt đậu nhỏ ở nơi riêng tư của An Thu, An Thu nhận lấy từng đợt tê dại, cô không hiểu tại sao người đàn ông này lại có thể dễ dàng đánh cắp thân thể cô như vậy, hơn nữa giống như ── hắn biết rõ từng điểm mẫn cảm trên người cô.
Thật kỳ quái… Cái tên bá tước này… Sao có thể biết rõ ràng rành mạch như vậy…
Cực đại của Vladimir như chuồn chuồn lướt nước ra ra vào vào trong tiểu huyệt An Thu, nhưng không có hoàn toàn xâm nhập.
“Ngô… A… A…” An Thu rên rỉ, thân thể của cô càng ngày càng nóng bỏng, hạ thể cũng bị trêu chọc đến nỗi không tự kềm chế được. Thế mà cô lại không biết liêm sỉ hy vọng cái thứ kia của bá tước mạnh mẽ nhồi vào.
Giống như nghe thấy tiếng lòng đang hò hét khát khao được thỏa mãn dục vọng của cô, Vladimir rống lên một tiếng làm tinh thần hăng hái sau đó vọt vào trong cơ thể của cô.
“A ──” nhồi, nhồi vào đi… An Thu nheo hai mắt lại, toàn thân bởi vậy mà trở lên nhộn nhạo.
Ba ba ba, tiếng hai thân thể va chạm vào nhau vang lên trong màn mưa đêm tĩnh mịch hết sức rõ ràng.
Tình hình này, thực giống như đã từng xảy ra trước đây…
Cũng trong cơm mưa đêm thế này.
Không có lôi điện vang dội, mà chỉ là một cơn mưa phùn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-dem-ma-mi/2107363/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.