"Điền Tiểu Điềm thổ lộ với em?" Ôn Nhiễm cắt ống hút không thể tin được mà giơ ngón cái, "Quá trâu bò."
Ôn Nhiễm có khuôn mặt lạnh lùng trong sáng nhưng lại nói chuyện lanh lợi, không câu nệ tiểu tiết, không giống vẻ ngoài lạnh lùng của cô.
"Em không có khiến chị ấy và học trưởng chia tay." Tạ Quan Tinh gãi đầu, trông có chút vô tội, "Em cũng không biết sao chị ấy lại hiểu thành như vậy nữa."
"Em mặc kệ cô ấy đi", Ôn Nhiễm khuyên Tạ Quan Tinh, "Cô ấy vẫn luôn thích giành đồ của người khác như vậy."
Giọng Tạ Quan Tinh trầm trầm, "Là thích giành đồ của học tỷ sao?"
Ôn Nhiễm nghĩ nghĩ rồi lắc đầu, "Cũng không phải."
Nhưng cũng không khác lắm.
Mắt cậu dán chặt trên người Ôn Nhiễm.
"Thật ra Vương Kiêu Phi vẫn còn yêu cô ấy, đều đáp ứng những yêu cầu của cô ấy. Mấy cái túi LV đều là Vương Kiêu Phi mua cho." Sở dĩ Ôn Nhiễm biết là do mỗi lần Vương Kiêu Phi mua cái gì cho Điền Tiểu Điềm thì cô ấy sẽ tìm cơ hội để khoe ra.
"Học tỷ thích túi LV sao?" Mắt Tạ Quan Tinh sáng rực lên, nhưng lại chú ý sai trọng điểm.
Ôn Nhiễm lắc đầu, "Nói chung là chị cũng không hứng thú lắm với túi xách."
"Vậy học tỷ thích cái gì?"
"Thích uống trà sữa có tính không?" Ôn Nhiễm quơ quơ li nước trong tay hỏi.
"Tính chứ." Tạ Quan Tinh gật gật giống như một chú chó nhỏ nghe lời.
Tầm mắt cậu chuyển từ li nước trên tay Ôn Nhiễm sang túi nilon đen bên tay kia.
"Học tỷ, chị đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-co-ay/208491/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.