Trăng vằng vặc. Sau khi chúng tôi đã ngủ say, Lai Đệ rón rén xuống giường để khỏi kinh động thằng Câm suốt ngày ngoài đồng, đêm về ngủ như chết. ánh trăng sáng tỏ khuôn mặt đen nhẻm của thằng Câm, hắt lên những tia nhấp nhoáng chẳng khác tảng đá gan gà phủ lớp sương trên mặt. Anh ta miệng há hốc, ngáy như sấm, hàm răng như đúc bằng thép. Nhìn ngôi sao Thái tuế của đời mình tóc mai đã điểm sương, trong lòng Lai Đệ có phần áy náy. Thời kỳ này đã có rất nhiều người biết chị và Hàn Chim có quan hệ xác thịt, chỉ mỗi thằng Câm say sưa trong giấc mộng anh hùng nên chưa biết. Con người này quân trang đã rách nhiều chỗ, chiếc huy hiệu công thần đã phai màu, tróc mạ, trơ cả kim loại ra. Lai Đệ đẩy nhẹ cánh cửa, chị nghe thấy tiếng thở dài nặng nề và bất lực của mẹ. ánh trăng tuôn chảy như dòng suối bạc, gió đêm mát đến nghẹn thở. Hàn Chim chàng e dè gì cả, ho rất to ngoài sân. Anh ta hỏi:
- Em sợ cái gì?
Lai Đệ vội lấy tay bịt miệng anh, ra hiệu đừng nói. Anh ta vẫn lẩm bẩm:
- Sợ cái gì cơ chứ?
Lai Đệ cùng Hàn Chim đi theo con đường mòn màu vàng xỉn, hai bên là hoa màu chưa thu hoạch. Ra khỏi thôn, nhằm hướng đầm lầy mà đi tới. Lúc này là giữa mùa thu, sương đêm bám đầy mặt lá trông như những chuỗi hạt. Vùng Cao Mật không yên tĩnh, những lò luyện thép theo lối thủ công hắt ánh lửa vàng nhạt, hơi than cuồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bau-vat-cua-doi/3291395/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.