Ngày hè mát mẻ cũng không lãng mạn, quá nhiều người ngoài, chào hỏi, pha trò, còn phải chú ý lễ tiết ở nơi này. Người miền núi có một bộ lễ tiết tiêu chuẩn của riêng mình, chị em nhà họ Lan sống ở đây nhiều năm như vậy cũng coi như hiểu sâu sắc, lại vẫn cảm thấy ứng phó rất mệt mỏi.
Trước mặt người ngoài phải chú ý lời ăn tiếng nói hành động của mình không thể quá khoa trương, nếu không chỉ sợ không đến mấy ngày, hàng xóm láng giềng sẽ mồm năm miệng mười đánh giá mấy đứa nhỏ nhà họ Lan đã quên gốc rễ, đi ra ngoài liền khinh người người cùng quê.
Đương nhiên cũng không thể khiêm tốn tự ti quá mức, nếu không sợ người ta lại nói những người tài cao này đi ra ngoài sinh sống thoạt nhìn cũng vẫn môt bộ nông dân rụt rè sợ hãi. Có lẽ những người khác không cảm thấy gì, nhưng Lan Quốc Hải sẽ cảm thấy mất mặt.
Cho nên không kiêu ngạo không siểm nịnh, lại phải cân nhắc đúng mực, vừa không quá tự ti xấu hổ vừa không quá kiêu ngạo. Việc này quả thực so với bàn chuyện làm ăn ở thế giới bên ngoài còn khó đối phó hơn nhiều lắm.
Đương nhiên, nếu muốn tránh né, không tham dự thì lại không được. Thân là nhân vật chính, có thể ước chừng có một chút hàm xúc chứ không thể không để ý tới, nếu không sẽ bị gắn cái mác kiêu ngạo.
Mà sợ nhất chính là nghe một đoàn dì thím nói tới chuyện hôn nhân.
“Lan Hinh à…Con xem con đã hai mươi sáu rồi, việc này phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bau-troi-trong-treo/649125/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.