Hiếm khi Tiếu Kiền lại uống say. Ninh Vũ và Lan Hinh đưa cô về ký túc xá, cô ôm Lan Hinh, thân thể run rẩy, ngắc ngứ mơ hồ không rõ nói trong lúc say, Lan Hinh nghe hiểu được lời cô nói: “Nàng kết hôn, đã kết hôn hơn một năm trước rồi. Thì ra, nàng kết hôn……”
Lan Hinh ôm chặt Tiếu Kiền, không ngừng lặp đi lặp lại: “Nàng sống vẫn ổn, không phải sao?”
“Nàng vẫn ổn, vẫn rất tốt……” Tiếu Kiền lại nở nụ cười. Ngoài cửa sổ gió lạnh gào thét đi qua, trên khuôn mặt say mềm của Tiếu Kiền mơ hồ nước mắt, nói không rõ thứ cảm xúc bi thương đau đớn phức tạp đan xen trên mặt cô.
Gió đêm rất lạnh, trên đường về nhà, Ninh Vũ và Lan Hinh đều không nói chuyện, có thứ cảm xúc không tên nào đó bị Tiếu Kiền khơi mào, thứ cảm giác phiền muộn, đau đớn bành trướng trong lòng.
Chờ đến khi về nhà, mở cửa ra, Lan Hinh liền một tay ôm lấy Ninh Vũ, chân lảo đảo, vội vàng hôn lên môi Ninh Vũ. Có lẽ vì rét lạnh, sự run rẩy từ môi cô dễ dàng truyền lên người Ninh Vũ.
Ninh Vũ ôm chặt Lan Hinh, cảm nhận được cảm xúc bất an trong lòng cô. Nàng nhẹ nhàng vuốt ve tóc cô, phát hiện hiếm khi cô lại yếu ớt như lúc này. Có lẽ cô chủ động đòi lấy là vì cần dùng nhiệt độ cơ thể của nàng để chứng minh tình yêu giữa hai người tồn tại. Không tìm được lời nào để an ủi, hoặc có thể nói dù giờ nói gì cũng không đủ để xua đi nỗi đau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bau-troi-trong-treo/649100/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.