Sau lần sửa cửa tủ đó, Ninh Vũ không đến căn nhà cũ đó một mình nữa, ý tưởng ban đầu muốn đến giúp Lan Hinh dọn dẹp một chút chung quy thất bại.
Đôi khi Ninh Vũ nghẫm lại liền cảm thấy buồn cười. Lan Hinh là một cô gái hiền hậu như thế, trong nhà vốn luôn được thu dọn sạch sẽ thoả đáng, sao cần mình giúp.
Cho nên ý tưởng đầu tiên xuất hiện trong đầu ngày đó khi nhận chìa khoá cô đưa thật sự cảm thấy rât buồn cười. Có lẽ cái gọi là “giúp thu dọn phòng ở” chỉ là cái cớ mà thôi.
Bất quá cũng may, chung quy cũng vì sửa cánh cửa hỏng kia mà dùng tới một lần, vì thế cảm thấy cái cớ kia cũng không xem như quá mức nguỵ biện, trong tâm lí của Ninh Vũ cũng cảm thấy như vậy.
Có mấy lần nằm trên giường, mơ mơ màng màng nhìn ngoài cửa sổ, đột nhiên nhớ tới căn phòng nho nhỏ kia, tay sẽ với lấy chiếc chìa khoá trên đầu giường siết chặt, tâm trí cũng không biết bay tới nơi nào, tóm lại, cho dù không tới đó, cho dù chiếc chìa khoá này không được dùng tới nữa, nhưng một khi mình cầm trong tay sẽ lại cảm thấy thực vui vẻ……
Cảm giác này cũng giống như khi bạn thích một người, lúc nào cũng có thể tìm được người đó, tuỳ thời có thể đi đến căn nhà ấm áp chờ đợi người ấy, hoặc là, chỉ cần việc hai người có cùng một loại chìa khoá mà cảm thấy ấm áp.
Sự ấm áp này liên quan đến chữ “nhà”, mà chữ này, lại có ý nghĩa không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bau-troi-trong-treo/258810/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.