Nó vừa chạy vào bệnh viện thì Khánh Thi lấy điện thoại từ trong túi xách ra nghe máy.
\- Anh đã nghe hết rồi chứ. Em chỉ có thể giúp anh đến đây thôi. Việc còn lại thì phải tự anh xử lí rồi đấy.
\- Cảm ơn em nha. Sau khi anh cầu hôn thành công thì anh sẽ không quên ơn của em đâu.
\- Anh thử quên xem.
\- Vậy thôi anh cúp máy đây.
\- Bye... anh
Nói xong Khánh Thi cũng tắt điện thoại rồi chạy xe đi đổ để vào bệnh viện, rồi đem thức ăn sáng cho ông.
Nó vào đến phòng giáo sư.
\- Giáo sư, buổi sáng vui vẻ ạ. \(Nó nở một nụ cười rất tươi\)
\- Cháu lấy lại tinh thần nhanh nhỉ?? \(Giáo sư nhìn nó\)
\- Vâng ạ. Sao cháu có thể để giáo sư thất vọng được chứ. \(Nó tự tin nói\)
\- Vậy thì chúng ta bắt đầu thôi.
\- Vâng ạ.
Công việc vào mỗi buổi sáng của nó và giáo sư là đến phòng bệnh thăm bệnh nhân. Nó nhanh chóng giúp giáo sư đo các chỉ số của bệnh nhân. Lúc trước thì sẽ là y tá trưởng làm. Nhưng bây giờ nó là thực tập sinh dưới sự quản lí của giáo sư Iris nên nó sẽ làm, cách này cũng giúp nó nâng cao tay nó nghề mà. Qua khoảng 5,6 phòng bệnh thì đến phòng bệnh của ông bệnh nhân người Việt hôm qua.
\- Buổi sáng vui vẻ ạ. \(Nó bước vào\)
\- Chị dâu buổi sáng vui vẻ. \(Khánh Thi nhìn thấy nó \)
Nó thấy Khánh Thi thì há hốc miệng ngạc nhiên. Vậy ông ấy là ông của anh sao. Nó nhanh tay lật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bau-troi-thanh-xuan/3225698/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.