Hôm qua nó vừa về đã ngủ một giấc dài tới sáng hôm sau. Chắc do vì hôm qua ngủ quá nhiều nên hôm nay nó dậy khá sớm. Nó đi dạo ngoài sân vườn để hít thở không khí trong lành nơi đây. Nó ngồi trên xích đu, chân đung đưa qua lại, ánh mắt xa xâm nghĩ về anh. Nó ước gì anh sẽ đứng ở trước mặt nó ngay bây giờ luôn. Dù mới xa cách khoảng một ngày thôi mà nó đã rất nhớ anh rồi. Hơi đúng là tuổi trẻ khi yêu có khác mà. Nó đang ngẩn ngơ thì đột nhiên có một người con trai đứng trước mặt nó. Nó cảm thấy dáng người này quen thuộc lắm luôn, nhìn dáng người này cứ như là anh vậy. Nhưng bây giờ làm sao anh có thể đứng trước mặt nó được. Hay là vì nhớ anh quá nên nó ảo tưởng chăng. Nó liền nhìn lên xem xem người này là ai. Nó đứng hình vài giây... Đúng như cảm giác của nó. Anh đang đứng trước mặt nó. Nó không tin vào mắt mình luôn. Nó lấy tay véo vào má nó để xem đây là thật hay là mơ. Và đương nhiên là nó cảm thấy rất đau rồi. Đây là thật ư. Nãy giờ anh cứ đứng đấy nhìn nó mãi thôi. Anh thấy mấy hành động của nó mắc cười làm sao ấy. Anh ôm chặt nó vào lòng.
\- Anh đến thăm em đây. \(Anh thì thầm vào tai nó\)
\- Thật sự là anh rồi. Em vui quá. \(Nó ôm chặt anh vào lòng\)
\- Ủa sao anh biết nhà em ở đây mà đến thế. \(Nó thắc mắc\)
\- Anh Hạ Lăng cho anh biết đấy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bau-troi-thanh-xuan/3225689/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.