Hoa Âm không ép cô, bà cũng giống cô, cũng nghĩ đến loại viễn cảnh ấy, bà không nói ra, chỉ muốn dùng hành động yêu thương cô, coi như bù đắp tổn thương mà cô sắp phải gánh chịu.
Mọi thứ bà làm đều vì con trai, Tử Quân ưng ai thì bà sẽ lấy người đó cho anh, và sẽ yêu thương con dâu hết mình, không để người khác dị nghị câu nói " mẹ chồng nàng dâu ".
Bà đích thân lấy một món trang sức quý giá ra, đó là đôi bông tai hoa cúc điểm pha lê trắng đưa ra trước mắt Thanh Ca, vẻ mặt cô đỏ ửng, ngượng ngùng muốn từ chối nhưng không thể.
" Phu nhân... " cô cất không thành lời.
" Ngồi im nào...
Để ta đích thân đeo nó con dâu " Hoa Âm đánh nhẹ lên mu bàn tay cô, nhánh cây nhỏ trong lỗ bấm tai được bà cẩn thận lấy ra, rồi ân cần đeo món trang sức quý giá đó lên.
Cô đeo nó rất đẹp, nhưng có phần khó chịu không quen, vì vốn cô rất nghèo trên mình ngoài chiếc vòng cổ đơn sơ của mẹ để lại thì không có bất cứ món gì nữa, nay tự dưng mang vật nặng, cảm giác không thoải mái như bó buộc cô.
Tiêu gia đối đãi với cô tốt như vậy càng khiến tâm cô lo sợ, cô sợ không biết khi gả vào đó có bị họ giáo quấn học theo lễ nghi của nhà họ hay không ?
Hoa Âm đeo cho cô xong lại tiếp tục bàn chuyện, hai bên định ngày cưới, thủ tục cũng sắp hoàn tất, bà quyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bau-troi-sao-roi/2987988/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.