20 phút sau, bác sĩ riêng của Tử Quân đến khám cho Thanh Ca, ông đặt ống nghe vào trước lồng ngực, phát hiện Thanh Ca trong cơn mê mang nhưng hơi thở rất đồng đều, chậm rãi, tựa như trong tâm trí cô không hề cảm thấy bản thân đang bệnh.
Ông chưa từng thấy trường hợp nào lại mạnh mẽ đến mức này, ngay cả cảm giác nóng lạnh thất thường Thanh Ca cũng không biểu hiện ra, mặc cho cơn sốt hoành hành.
Cũng may, Tử Quân trước đó đã cho cô uống trước sủi hạ sốt nên cơ thể cô không có triệu chứng nguy hiểm hơn, ông liền ra ngoài nói chuyện riêng với Tử Quân.
" Thiếu phu nhân bị sốt cao, tinh thần có chút không ổn định, có lẽ do lo âu mà sinh bệnh...
Tuy nhiên, cô ấy rất mạnh mẽ, cơn sốt không lấn áp được tâm trí, lát cô ấy tỉnh dậy cậu cho ăn ít cháo và uống thuốc này sẽ khỏe " ông đưa gói thuốc cho Tử Quân, sắp xếp lại dụng cụ vào cặp rồi cúi người chào Tử Quân ra về.
Hơi thở của Tử Quân nặng trịch, anh không hiểu, anh đã làm gì sai ? Bản thân cố gắng bù đắp cho Thanh Ca rất nhiều sao cô lại suy nghĩ đến mức sinh bệnh ?
Tử Quân khiễng chân tới cạnh giường, cầm bàn tay nóng rang áp lên má, sắc mặt Thanh Ca trắng bệch, mới sáng cô vẫn còn rất tươi tỉnh đến tối lại bất ngờ đổ bệnh nằm một chỗ, anh đau lòng, tự hỏi có phải vì chuyện đêm qua khiến cô trở nên như vậy ?
Bỗng, cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bau-troi-sao-roi/2987976/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.