Chỉ vỏn vẹn còn 3 tháng nữa Trương Thiếu Kiên sẽ được tại ngoại, tình hình của Thanh Ca vẫn không khá hơn được, cô luôn làm ngơ trước sự bảo bộc, yêu thương hết mình của Tử Quân, và họ trở nên xa cách như hai người dưng từ lúc nào không hay.
Trước đây toàn thời gian Tử Quân sẽ dành hết cho Thanh Ca bao nhiêu thì giờ anh lại dùng nó cho công việc và ăn chơi. Như mọi khi, hể anh uống đến say mềm đều được An Mộc Hàn đưa về nhà, còn tận tâm đưa anh vào phòng khác nghỉ ngơi.
Bình thường, Tử Quân khi vào tới phòng sẽ lạnh lùng đuổi ngay An Mộc Hàn trở về, thế nhưng hôm nay do anh đã uống quá nhiều chẳng còn nhìn thấy rõ đường đi. Ngay cả chiếc giường đặt ở trước mắt anh cũng không thể nào bước tới nổi, hai chân anh loạng choạng, khập khà khập khiễng, tập tễnh té lên té xuống khiến Mộc Hàn nhọc người dìu anh vào giường.
Thân xác to lớn ngã bịch xuống nệm lớn, Mộc Hàn thở phào một hơi vì mệt, cô ta kéo gọn hai chân của Tử Quân lên, người anh nóng bừng như lửa đốt, chẳng còn điều khiển được hành động bứt rứt giật lấy cổ áo, những chiếc cúp bé nhỏ không thể nào bì lại với sức mạnh của anh, chúng bị giật bay ra khỏi mảnh vải, để lộ khuôn ngực vạm vỡ, nhễ nhại mồ hôi.
An Mộc Hàn trông thấy ngượng ngùng, mặc dù thân nhau từ bé, tiếp xúc cơ thể với nhau như một thói quen nhưng khi đối mặt với người mình yêu cô ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bau-troi-sao-roi/2987936/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.