Trịnh Tây Tây đẩy anh ra: “Em thử nhiệt độ trán anh xem có sốt không, anh mới giở trò lưu manh á.”
“Ồ, vậy thử được chưa?” Cố Duẫn kiên nhẫn hỏi.
“Không.” Trịnh Tây Tây hơi không tự tin: “Cảm giác nhiệt độ của chúng ta gần giống nhau, chắc không sốt, hay em xuống lầu mua nhiệt kế nhé.”
“Không cần.” Cố Duẫn giữ cô lại: “Anh không khó chịu.”
“Thật không?”
“Ừm, thật đấy.” Anh đưa tay véo mặt Trịnh Tây Tây: “Tiểu quỷ lo lắng.”
Trịnh Tây Tây: “…”
Nhưng người anh trai này có vẻ thật sự không sao nên Trịnh Tây Tây không quản anh nữa.
Kết quả ngày hôm sau, khi Trịnh Tây Tây thức dậy, cô thấy Cố Duẫn ngồi trên sô pha đang hắt hơi, sau đó nhìn cô một cách rất vô tội, bình tĩnh nói: “Anh bị cảm.”
Trịnh Tây Tây: “…”
Trịnh Tây Tây đi tới: “Hôm qua anh đã nói gì.”
“… Có lẽ đến tối anh mới bị cảm.” Cố Duẫn cố gắng giữ lại chút tôn nghiêm cho bản thân: “Không nghiêm trọng đâu.”
“Đã như này rồi anh còn nói không nghiêm trọng.”
Trịnh Tây Tây xuống lầu mua nhiệt kế, nhân tiện mua bữa sáng.
Về đo: “38.8º.”
Cố Duẫn không quá để ý: “Anh đã nói không nghiêm trọng.”
“Đúng vậy.” Trịnh Tây Tây cười lạnh: “Mới 39º, không đủ đốt anh thành tên ngốc.”
Cố Duẫn: “…”
Thật ra Cố Duẫn thật sự không cảm thấy nghiêm trọng lắm, có lần anh sốt gần 40º, không muốn động, cũng không buồn gọi bác sĩ, anh tự uống thuốc hạ sốt, ngủ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bau-troi-sao-cua-thien-kim-that/2652020/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.