Ren cười nhạt nói:
- Không có gì. Chúng ta đi thôi
Ren dẫn cô đi qua thị trấn tiến thẳng tới tòa nhà cao nhất nằm sừng sững ngay cuối cung đường của làng tinh linh. Nhìn lên bầu trời, giờ này thì đã muộn rồi nên đi qua thị trấn không còn bóng dáng tinh linh nào. Cô bỗng cảm thấy có chút thất vọng trong lòng, càng đến gần tòa nhà trước mặt tim cô cảm giác như bị đè nén lại khó thở đến lạ thường. Quả đúng là tộc trưởng của tinh linh, áp lực này quá mạnh mẽ rồi. Ren để ý thấy sắc mặt của cô không được tốt nên lên tiếng hỏi:
- Cô làm sao vậy?
Arina đè nén sự khó chịu mỉm cười đáp lại:
- Không sao. Chúng ta đi tiếp thôi.
Dừng trước tòa nhà lớn, Ren mở cửa quay lại nhìn cô nói:
- Tôi chỉ đưa cô đến đây thôi, bước vào cánh cửa này là sẽ đến chỗ của tộc trưởng rồi.
Cô có chút chần chừ nhưng vẫn gật đầu rồi bước vào, sau khi bước vào một luống sáng che khuất tầm mắt cô, sau khi mở mắt ra là khung cảnh bình yên. Cô mở to đôi mắt ngắm nhìn xung quanh mà không khỏi ngỡ ngàng. Sau cánh cửa của một tòa nhà lại là một không gian trải dài cánh đồng hoa Dunkelrote Rose, một bầu trời đầy sao và gió, ánh sáng hoàn toàn tự nhiên từ những đàn đom đóm mang lại chiếu sáng cả không gian. Nhìn nơi đây cô lại cảm thấy quen thuộc, tim bất chợt nhói đau. Cảm giác này là sao chứ. Cô đi dạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bau-troi-dem-den/2881248/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.