Chiều hôm ấy, sắc mặt Yêu Nguyệt ngày càng tái.
Còn ta thì ngày càng chột dạ.
Cho nên ta vẫn luôn giả bộ bận rộn ở cửa hang, đồng thời vểnh tai lên nghe ngóng động tĩnh của Yêu Nguyệt.
Thân là công quân, mắt nhìn bốn hướng tai nghe tám phương là kỹ thuật cơ bản thôi.
Nàng nhất mực an tĩnh ngồi ngẩn người, sắc mặt tịch mịch, không biết buồn hay vui.
Ta ngày càng thấp thỏm. Giống như kiểu đã làm chuyện xấu vậy.
Cũng khi ấy, trong lòng lại âm thầm hy vọng nàng có chút không thoải mái, ví dụ như cần đi vệ sinh, hay cần ăn uống, hoặc thậm chí là đau hông, đau lưng, đau dạ dày, như thế thì ta có thể mượn cớ tiếp cận nàng.
Tâm trạng ta rất mâu thuẫn, vừa không muốn nàng thương tổn, vừa mong có thể đến gần nàng.
Cho nên, ngay khi nghe được tiếng hừ nhẹ của Yêu Nguyệt, ta lập tức phi từ cửa hang tới mép giường.
Sắc mặt nàng vẫn bình thường, song tay lại đặt lên bụng, ta hỏi nàng, "Tỷ tỷ có chỗ nào khó chịu sao?"
Yêu Nguyệt nhìn ta, mặt không biến sắc đáp, "HÌnh như đến rồi." Hai tai đỏ bừng.
...
Phản ứng đầu tiên của ta là nhìn những vết gạch trên tường.
Trong núi không phân được ngày tháng, chỉ có thể dựa vào những vạch kẻ này. Tính toán lại một chút, dường như cũng đúng thật.
May mà đúng, ta thở phào nhẹ nhõm, sau đó lại phát hiện ra một vấn đề nghiêm trọng: Chúng ta phải lấy khăn thấm dì cả ở đâu bây giờ?
Ta ngẩng đầu nhìn Yêu Nguyệt, nghiêm túc hỏi nàng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bau-ban-cung-mat-trang/1368279/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.